Thứ Ba, 30 tháng 10, 2012

3 bài thơ của Nguyễn Khắc Nhượng

Lời giới thiệu:
Anh Nguyễn Khắc Nhượng quê Quảng Nam, từng là Tổng thư ký tòa soạn báo Thanh Niên, đã về hưu, hiện sống tại Sài Gòn. Thơ anh, tôi chả biết nói thế nào cho phải, chính là cõi lòng anh, một người xù xì chứa tâm hồn đa cảm. Điều đặc biệt là, khi còn đương chức, không bao giờ anh lợi dụng cương vị của mình để in thơ trên báo nhà, kể cả báo tết, mặc dù điều ấy với anh quá dễ. Xin giới thiệu một số bài anh viết trong thời gian mấy chục năm qua:

Tháng giêng hương ảo

Trời tháng giêng tôi lạc dấu giày
Em về hôm trước buồn hôm nay
Khóc em một chút hương còn lại
Hương ảo vô thường lọt kẽ tay

Thứ Hai, 29 tháng 10, 2012

ĐỖ TRUNG QUÂN NGỨA TAY

Thi sĩ Đỗ Trung Quân nói rằng chàng đang thất nghiệp, buồn quá, rảnh quá, ngứa tay làm một phát ra cái dưới đây. Có người lại làm thơ khen:
Lão Quân thất nghiệp ngứa tay
Làm ngay một nhát. Vẫn hay như thường!
Mời các bạn vào xem:

ĐỖ PHỦ

Một bài thơ viết đã lâu của Trần Mạnh Hảo

Đỗ Phủ
Trong chiếc đò nát như thời cuộc
Cơn đói làm ta say
Sông Tương như một niềm Kinh Thi ròng ròng nhựa chuối 
Ngọn lửa trong đầu ta đang đóng băng thành sáp
Nước Đại Đường không lớn hơn nắm cơm
Trời không đủ cho ta manh chiếu rách
Thơ gặt rồi ta xác lại thành rơm

Nhà văn Nguyên Ngọc trong mắt nhà giáo Nguyễn Đăng Mạnh

Bài trước, tôi giới thiệu 02 bài viết của nhà thơ Trần Đăng Khoa nhận định về Nguyên Ngọc, trong đó có câu văn rất nghiệp dư “Nguyên Ngọc là một Tố Hữu trong văn xuôi”. So sánh khập khiễng quá độ !  Bạn đọc có thể xem thêm các phản hồi về Trần Đăng Khoa
Bây giờ chúng ta thử xem một nhà giáo (Nhà giáo Nhân dân được nhà nước phong) sẽ nhận định ra sao về Nguyên Ngọc.

Phố núi


Vũ Hữu Đinh

Phố núi cao phố núi đầy sương
phố núi cây xanh trời thấp thật gần

anh khách lạ đi lên đi xuống

may mà có em đời còn dễ thương

Những ngón tay thừa

K Lan

giữa bản valse đầy nắng
thấy mùa thu về trong quán nhỏ
vai lí lắc rung theo điệu múa cuối cùng của giọt nước
những nhịp điệu gõ đều khiến diệp lục lạc đường
đổ úa vàng vào đời chiếc lá

Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2012

ĐÊM NAY TRỜI LẠI KHÔNG MƯA

Phạm Ngọc Thái

Trời không mưa áo em đâu có ướt
Chỉ ướt lòng em, cô gái nhỏ của anh!
Em ngả vào anh mà hình như có khóc…
Tiếng con tim thật rõ bên mình.

Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012

Thế giới của bé (thơ Tagore Rabindranath)

 (Người dịch: Vũ Hoàng Linh)

Mẹ ước mẹ có thể có một góc nhỏ yên lặng trong trung tâm thế giới của con.

Mẹ biết nơi ấy có những vì sao nói chuyện với con, và bầu trời sà xuống gần mặt con để khiến con vui với những đám mây và cầu vồng dại dột.

Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012

Ngón tay khóc

K.Lan


giấc mơ nép mình vào ngực áo
cơn ngủ cài lên hai dòng kẻ màu xanh
bồng bềnh mắt trắng

trong lặng yên và ồn ã
tôi bị hỏa thiêu bằng câu chuyện của những ngón tay

Một nhà giáo cảm xúc bài "Con đường phượng đỏ" - Thơ Phạm Ngọc Thái

  Con đường phượng đỏ

Em mang màu phượng đỏ ra đi...
Anh tha thẩn dọc hè phố nhỏ
Nơi kỉ niệm của mối tình sinh nữ
Xác ve còn bám ở thân cây.