Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

Thơ R.Tagore


 Mẹ ơi, con muốn ngừng học bài. Con ngồi bên quyển sách đã cả buổi sáng.

Mẹ bảo con mới chỉ mười hai giờ. Giả sử là như vậy, chẳng lẽ mẹ không thể nghĩ rằng đang là buổi chiều khi mới mười hai giờ sao?


Twelve o'clock








Mười hai giờ (Người dịch: Vũ Hoàng Linh)
Mother, I do want to leave off my lessons now. I have been at my book all the morning.

You say it is only twelve o'clock. Suppose it isn't any later; can't you ever think it is afternoon when it is only twelve o'clock?

I can easily imagine now that the sun has reached the edge of that rice-field, and the old fisher-woman is gathering herbs for her supper by the side of the pond.

I can just shut my eyes and think that the shadows are growing darker under the madar tree, and the water in the pond looks shiny black.

If twelve o'clock can come in the night, why can't the night come when it is twelve o'clock?

Nguồn: Thơ R.Tagore, NXB Văn học, 2009

Mẹ ơi, con muốn ngừng học bài. Con ngồi bên quyển sách đã cả buổi sáng.

Mẹ bảo con mới chỉ mười hai giờ. Giả sử là như vậy, chẳng lẽ mẹ không thể nghĩ rằng đang là buổi chiều khi mới mười hai giờ sao?

Con có thể tưởng tượng thấy lúc này, mặt trời đã chạm đường rìa cánh đồng lúa, và bà già đánh cá đang gom hương liệu cho bữa tối của bà bên bờ ao.

Con có thể nhắm mắt lại và nghĩ tới bóng tối đang ngày càng đen hơn ở dưới cây madar, và nước trong ao hiện ra một màu đen lấp lánh.

Nếu mười hai giờ có thể đến trong đêm, sao đêm không thể đến khi đang mười hai giờ hả mẹ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét