Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

Có vẻ như



Có vẻ như màu đen
khi ta thốt lên về nó: màu trắng;
có vẻ như ta từng là một linh mục xấu,
kẻ tin Chúa và cùng quỷ dữ chuyện trò;
có vẻ như con mắt ta tội lỗi,
đưa ta đến những nẻo chân ta chẳng muốn đi;
có vẻ như mũi tên của ta là mũi tên này
và thanh gươm trong tim cũng là thanh gươm ta đó.

Có vẻ như số phận ta rỡn đùa, đùa rỡn,
và sự thật của ta lộ diện—chẳng bao giờ.
Ta đã vấp ngã nhiều lần, đui mù quờ quạng
không kẻ đưa tay;
mi nghèo hèn, ta xót thương rất nhiều rồi từ bỏ,
để nghênh ngang tên giàu có rúc rích cười;
thật kinh hoàng phải nghe, phải thấy
ta từng muốn điều gì và đã biến thành ai;
không dám hé răng nữa,  ta mồ côi
từ đó, và trở thành một nỗi đọa đầy.
Chẳng có gì CÓ VẺ NHƯ, như hôm nay có vẻ,
kẻ nào đó đã rỡn đùa bằng mảnh đời ta.
Có vẻ như, ông bạn ơi, điều tốt nhất,
là kẻ rỡn đùa chẳng thích thú gì,
có vẻ như hắn không hề tìm thấy
trái tim chính cống của mi;
Có vẻ như, hắn cần sám hối
tên phủ thủy vì những gì độc ác gây ra
có vẻ như niềm tuyệt diệu khổ sở trừng phạt
nhưng tại sao? vâng, đúng thế tại sao?
Có vẻ như, tất cả đều rỡn đùa, đùa rỡn,
và kẻ thiên thần, có vẻ như quỷ sứ hiện hình.

 
 Nguồn: Lần đầu tiên xuất hiện trên Tạp Chí Da Màu www.damau.org

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét