Bùi Kim Anh
Ta được hình thành từ sự đam mê và tội lỗi của người đàn ông và đàn bàNgười đã lặng lẽ ra đi
Người đã từ từ ra đi
Cả hai người đều không nói cho ta biết những gì khi ta chưa ra đời khi ta chưa hiểu cuộc đời. Cả hai người đều không dặn ta cần làm gì khi ta mồ côi cha không còn mẹ
Ta làm thơ về sự cô đơn của một loài hoa dại
Ta làm thơ về sự lớn lên của cô đơn trong một căn nhà
Ta tạm trú cõi đời
Cảm giác đủ đầy từng mẩu da chân tóc
Nỗi buồn phồng rộp
Nỗi buồn kết thành chai tế bào tâm trạng
Niềm vui quay tròn vũ điệu vanxơ rồ lên giật lên rork rap
Cuộc sống tẽ ra tẽ ra hạt lo toan méo mó hình hài hạt bộn bề đi tới đi lui cũng vấp cũng nhặt
Đời mã hóa thay tên họ bằng dãy số mặc định mà biến ảo di động mà móc nối che giấu
Ta thu mình trước tấm màn hình xích bước chân vào những trang www…
Kí ức rách nát bởi vắng lặng bởi đêm u uẩn bởi thơ xới lên vùi lấp
Thời gian hướng tới già nua
Hối hả như kẻ đi buôn lo lỡ chuyến hàng
Hăm hở như kẻ gặp may trúng con sổ số
Căng thời gian từ lúc đập chân xuống nền gạch tới khi soi mình vào đêm sẫm tối
Ta chỉ còn dành cho ta câu thơ viết vội
Ngày hôm nay đi hết hôm nay
Bùi Kim Anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét